Thứ Năm, tháng 11 30, 2006

Entry for November 30, 2006

Sắp noel rồi, ba năm mình ăn noel ở  Cát Đằng, không khí vui vẻ, giờ thì thằng Móm về rồi thiếu 1 tay, mất vui ...


Noel với mình lúc nào cũng bùn vui lẫn lộn, ngày buồn nhất cũng là ngày vui nhất,  để lại hai dấu ngoặc trong cuộc đời ...

Thứ Ba, tháng 11 21, 2006

Bun` Entry for November 21, 2006




Dự định về quê lại không về được, chán thật. Sống ở đây một ngày là mệt mõi một ngày, thèm được cái cảm giác bình yên ở quê…

19/11 đi Hồ Cốc + Bình Châu với CNC, vui thì vui nhưng mà chả có gì đặc sắc ngoài màn ăn nhậu. Chán.

Gặp Dung ù online, nó về quê thăm cô mà không gặp, nói lớp mình chẳng thấy ai … một lũ vô tình, trong đó có mình. Bùn, nhưng biết làm sao…

Hôm nay đi thăm mẹ của Tú bị bệnh, nhìn bác mà mình cứ nhớ má mình, má cũng bệnh hoài, mà mình thì không ở gần để lo cho má. Thương má và giận mình.

Bây giờ lại tiếp tục ngồi code. Chẳng có hứng, lòng cứ bùn bùn, nhớ quê ….

Thứ Năm, tháng 11 09, 2006

Entry for November 09, 2006 - Nho'

Hic, còn đâu những chuỗi ngày thông thả, ngày ba buổi ngồi quán café. Chán thì câu cá, thả diều hoặc ngồi vọc soft. Cuộc sống giờ đây là một mớ bòng bong, vừa ngồi code, vừa lo cho công việc của nhà. Trước kia cứ bảo ra trường rồi đi làm cho khỏe, ai ngờ…

Lục lại trong đóng đồ cũ thấy những hũ màu vẽ đã khô, những cây bút chì đã gãy, nhật ký thì cũ kỹ bụi đầy… Ngẫm lại trong thời gian qua mình đã đánh mất quá nhiều những gì vốn có của tâm hồn…

Giờ đây, mình thích đi bơi, những khi nâm mình trong nước, một cảm giác thật dễ chịu đến bên mình.

Trước giờ không có, nhưng giờ lại cảm thấy nhớ nhà, nhớ quê, nhớ ba má, nhớ con fox thật nhiều.20-11 này mình sẽ về quê, sẽ dùng tháng lương đầu để mua cái ghế Hawai cho má, mua miếng dán Dr’Ho cho ba…, Hy vọng phần nào làm giảm đi sự mệt mõi mà gánh nặng của những tháng ngày chăm lo cho cuộc sống gia đình đã quằn đôi vai của họ.. Tuy ít ỏi nhưng đó là cả tấm lòng…

Sau khi xong cai project lần này với nhóm, mình sẽ lao vào thực hiện những kế hoạch mà ba năm rồi mình bỏ dở, tuy đã muộn nhưng còn hơn không làm để mỗi lần nghĩ đến lại tự trách mình, luyến tiếc …

Thứ Bảy, tháng 11 04, 2006

Entry for November 04, 2006

Thứ bảy, chưa bao giờ có cảm giác buồn chán như hôm nay. Ngồi suy nghĩ lai những việc đã qua trong lòng sao thất vọng. Từ chuyện gia đình, tình cảm và học hành và bao nhiu chuyện linh tinh khác. Mình không hối hận khi đi theo con đường mình chọn, nhưng rõ ràng là mình đang chán nản nó. Hic, sao mà mâu thuẩn quá…

Buồn chưa  từng thấy. Rũ tụi nó nhậu đã là một chuyện lạ, nhậu tới bến càng làm cho tụi nó ngạc nhiên hơn, haha. Giờ có lẽ mình đang xỉn, mà cũng có lẽ là lúc tỉnh táo nhất cũng nên. Vì lúc này mình mới thấy được những sai lầm mình gây ra, cho tất cả mọi thứ..

Từ bỏ hay không? Từ bỏ sẽ tốt cho tương lai của tất cả. Nhưng còn hiện tại? Từ bỏ sẽ có nhiều nỗi đau và nhiều nước mắt. Nghĩ tớ chuyện đó, một tôi cứng rắn, quyết tâm, và có đôi khi tỏ ra tàn nhẫn còn nghĩ mình không vượt qua nổi thì nói chi …

Giá mà em biết được tôi thương em biết nhường nào.

Nhưng…

Đêm nay gió lạnh, lại say mèm trong hơi rượu, ngủ một mình chắc mình không dám ngủ, sợ nửa đêm trúng gió lại không biết kêu ai. Giờ mắt mở không lên, hic >”<