Bước một bước dài qua những nỗi đau tưởng như xé lòng làm chân mệt mỏi. Muốn quỵ xuống để không phải gượng đi những bước mỏi mòn trên quảng đường bụi bậm. Để rồi lại hụt hẫng, lại đau mới chịu mình thất bại.
Đêm nay, quẳng hết những vui buồn năm cũ, bỏ đi những sai lầm vào khoảng mênh mông đen tối. Ngày mai, không nghe, không thấy, không biết, không quan tâm, tập trung vào cuộc sống của chính mình, để những hình ảnh đó không hiện về, để nỗi đau không còn âm ỉ...
Chạm vào đêm, xoay tròn tinh tú, gói những nguyện cầu vào tĩnh lặng, mong một giấc ngủ yên lành và năm mới bình an...
2/2/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét