Uống ánh trăng tan chờ ngày mưa gột rửa
...
Những ngày tháng chông chênh bước đi giữa hai miền nắng gió
Không thể tiến
Chẳng thể lùi
Lầm lũi,
Cố bước vào nơi không hờn tủi, sân si, không bất cứ điều gì
Lặng im và sống trong những gì đang chết.
Rên rỉ cơn đau
Vết thương còn nhỏ máu
Chẳng thể quay về
Co ro
Bên gốc bồ đề
Mơ một sớm mai đi về cõi tịnh!
...
Đêm nay,
Khóc một tiếng dài, xung quanh là bóng tối
Con sói kiệt tàn,
uống ánh trăng tan...
4/3/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét