Chuyện nên làm và chuyện không nên làm thì cũng đã làm cả rồi. Chẳng còn gì để nuối tiếc. Con đường dài phía trước vui hay buồn giờ chỉ còn riêng một mình em bước, nhưng sẽ còn hoài một ánh mắt dõi theo.
Cuộc sống đầy những trái ngang, ta nhận ra dù có ngồi oán trách thì đời vẫn thế.. Đừng trách ta không đấu tranh, ta đã và vẫn đang làm đấy thôi, nhưng được gì khi ta không phải là người quyết định ?
Cảm giác của tình yêu là cùng khóc, cùng cười và thậm chí có thể chết vì nhau.. Người ta nói yêu nhau và chỉ muốn có được nhau, còn với ta điều ấy sao khó khăn quá đỗi
Có những ngày ta rơi vào cảnh cô đơn, vật vã, không khóc, không cười, không có sức lực, không còn tiền tin, không còn nghĩ suy, không biết làm gì, đi đâu? về đâu? vô định... Ta nhận ra rằng cuộc sống vốn dĩ đã có những quy luật riêng của nó, cái mà lý trí luôn thắng con tim, và dù kẻ thua luôn đau và dằn vặt vẵn phải gắng nhoẻn miệng cười để nuốt lệ vào tim.. Người ta cho đó là cuộc sống.
Biết rằng không giữ lại em ta đã tự đánh mất đi bản thân mình, nhưng ta thà như vậy còn hơn...
Ta lạnh nhạt, dễ yêu rồi dễ quên, nhưng ta cũng yếu mềm, vì ngày đó một cái tựa đầu cũng đã làm ta chới với bao ngày đấy thôi..
Nơi này đường vẫn đông, người vẫn vui, cuộc sống vẫn đua chen hối hả, nhưng với ta nơi này giờ sao ảm đạm quá.. Đời ta là những chuyến xe, rồi ta lại lên đường, biết đâu ta lại kiếm tìm cho ta hạnh phúc..
Cứ sống thật với những gì bạn đã sống thôi, hạnh phúc không nằm ở đích đến mà là trên đường đi. Những con đường bằng phẳng dễ đi nhưng chẳng có gì thú vị, những con đường chông chênh thì lại thường có nhiều hoa thơm cỏ lạ và chim hót bên đường.
Trả lờiXóaHanh phuc cua minh sao khong giu lay ma lai danh mat?
Trả lờiXóa